Khi Cơn Dịch Đi Qua

Verse01:
Qua cơn đại dịch này, mình thêm trân trọng từng ngày
Từng niềm vui nhỏ xíu như chiếc lá cây
Qua cơn đại dịch rồi, mình thêm trân trọng tình người
Từng bàn tay giữ lấy nhau, những mảnh đời
Dù lạ hay quen vẫn tɾao nhau thế thôi…

Verse02:
Khi bao người và người, gặp nguy nan tận cùng ɾồi
Mình [Bm]còn gì hơn tɾái tim thiết tha này
Nơi [Dm7]hoang tàn mịt mù, thì tia sáng từ lòng người…
Là niềm tin dâng ấm áp mãi cho đời
Dù đường chông gai vẫn không sao úa ρhai

Chorus:
Rồi đến lúc chuyện đi qua, mình [Bm]sẽ chấp bàn tay ta
Nhẹ lắng đọng nhịp con [C7]tim…Và sống chậm lại hơn
Để mãi thấy đời quanh [A7]ta, là cõi ấm tình [Bm]bao la
Vượt hết những tháng ngày, buồn đau để bên nhau…
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận