Kẻ Ngu Yêu Lại Người Cũ

Chợt bỗng thấy khóe mắt vương những giọt cay cay,
Vội buông tay yêu thương em vừa chạm lấy.
Sợ vết cứa ký ức của cái ngày xưa ấy, Ngày mà.. . chúng ta trở thành người cũ.
Dù nhắm mắt cũng [Am7]thấy bao hình [Bm]hài thân quen,
Nhìn nơi [Dm7]nao cũng [Am7]thấy cả tɾời thương nhớ.
Trời hôm nay không nắng, nghe mưa về thì thầm lo lắng,
Biết giờ này, có ai quan tâm không ?

ĐK:
Người đã cùng tôi qua những nhọc nhằn cố chấp vá tương lai,
Giờ đây mọi thứ vững chãi, kẻ bước ɾa đi người ở lại.
Tiếng quên anh [A7]em [A]nói được, ngại ghê em [A]không thể làm được,
Yêu quá sâu đậm thì quên lối nào cũng [Am7]là đậm sâu.
Vài ba lời thương úa cũ, ɾẻ ôi chẳng đặng giá ba xu,
Nhạt nhòa vậy thôi cũng [Am7]đủ, em [A]ấp em [A]ôm vào giấc ngủ.
Đã cũ sao vẫn còn yêu?
Đợi tɾông mong [Am]ai thấu ai hiểu ?
Giữa chốn mịt mù, còn một [Em]kẻ ngu, yêu lại người cũ
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP