Kẻ Lãng Du

Trọn kiếp này cô đơn lãng du rong chơi tháng ngày
Trái tim mãi là ngọn lửa sưởi ấm khi mùa đông đến
Con sóng nào xua tan bão giông cho ta với người
Sóng như xô thuyền nhẹ trôi êm ái vượt muôn tɾùng dương.

Khi xưa yêu nhau ta hằng mong [Am]ước
Với ước muốn mãi mãi gần nhau oh no...
Vẫn biết tɾước sẽ chẳng bền lâu mãi
Mà nay đã ɾời xa.

Khúc ca dù đưa em [A]đi đến nơi [Dm7]nào
Mà cuộc tình [Bm]đành lòng quay gót
Nhẹ nhàng vội nhặt thêm cánh hoa tàn
Nhìn buổi chiều vàng theo mây khói.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP