Ngày đó dù khốn khó mà nghĩa tình có nhau nhiều đêm thức trắng cùng trò chuyện thế nhân
Thậm chí uống rượu đế mà quả thật rất là vui, thế sao giờ này bạn cứ lại phải ra đi
Tất cả những điều đó vẫn còn đây và ta vẫn cứ thấy nhớ hoài ngày tháng qua
Ấy thế mà cứ là bạn chẳng hề hiểu ɾa để tim (cho) ta bao ngày qua luôn cào xé
Huynh đệ ơi! Có hiểu không? Ở ρhương xa biết huynh có khỏe không?! Mà sao huynh chẳng thăm mà sao huynh chẳng về dù gọi ρhone thôi cũng [Am7]thấy vui [F]
Huynh đệ ơi! Hãy bình [Bm]tâm! Ở nơi [Dm7]đây vẫn như đang ở nhà, mà sao cô đơn mà sao không thấy vui [F]mình [Bm]tôi chơi [Dm7]vơi [Dm7]huynh đệ ơi! Sẽ về quê nhà
Nhiều lúc thắc mắc mình [Bm]cứ ở xứ người ta mải mê điều gì và đến nay đã được [G]chi,
Mỗi tối lạnh giá có gì sưởi để ấm không, giường huynh nhỏ bé chắc không như ở nhà
Sẽ có (chắc chắn) đến lúc tɾở về nơi [Dm7]chốn xưa để nghe ấm áp tiếng cười của má ba
Khí thế mình [Bm]cứ uống đế đệ huynh cứ say sưa mặc cho nhân gian ta cùng vui [F]theo ngày tháng
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký