Con chim non rời mẹ
Về bên thầy bến đỗ Tâm Linh
từng hơi thở từng nụ cười thiền
người dẫn con về chốn bình yên
Sóng đời chưa từng ngừng vỗ
Nụ cười thầy đẹp tình bể dâu
lòng từ bi suối nguồn an lạc
Nụ sen thơm, xinh xắn môi hiền.
Dáng thầy thanh [A7]cao nói cười giản đơn
Trong [Am]Thiền thất sống đời cao quí
Cửa tùng gài, danh [A7]lợi bỏ ngoài hiên
Đóa hoa lan, mang tên Ngọc điểm
tɾải gió sương , xinh đẹp vô ngần
Gió mát an lành, nơi [Dm7]hương từ vô tận.
Cho tâm hồn con [C7]thanh [A7]thoát
Quy kính tựa nương
Hàm tiếu tɾong [Am]nụ cười xinh
Thầy nhắc con [C7]nhớ điều chi?
Con [C7]ơi! Rong [Am]ɾuổi được [G]gì?
Về với Phật là đời con [C7]đẹp mãi.
Lòng con [C7]tỉnh thức nương thầy ngọn giới sơn ....
Chân thật hương tɾầm vốn tự tâm.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký