Hương Hoa Sứ

Em về lại một đêm ranh vườn hoa Sứ nở
Mùi hương bay ngơ ngẩn cánh hoa tàn
Đường dương gian đêm ngỡ ngàng dang dở
Chuyện tình bao giông xô dạt nẻo phương trời.
Em về rồi lại đi hương mùa đêm giá lạnh
Tình [Bm]bơ vơ tɾăng nước bước ai về
Đường mòn xưa đêm dế buồn than thở
Gặp ghềnh tɾời khuya ɾu tình [Bm]khúc nhân gian sầu.
ĐK:
Mùi hương đêm đêm vẫn về gây nhớ
Ngút ngàn xa vẫn đợi người về
Em đi về gọi mùi hương thân
Anh đem [A]buồn gọi mùi hương cố nhân.
Em về lại làm chi vương nồng lên tiếng gọi
Mùi hương lây thao thức vẫn đi tìm
Buồn đìu hiu thân xác loài hoa vỡ
Giọt lệ tình [Bm]yêu đem [A]tình [Bm]ái em [A]qua cầu..
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP