Giờ còn gì đâu hỡi anh em
Giang sơn đổ vỡ hết rồi
Cuộc tình giờ cũng cách xa
Thị phi bao vây lấy ta
Ha ha a
Nào ngờ đâu có một ngày
Tượng đá cũng tan thành mây
Một thời vinh quang đỉnh cao
Lúc lâm nguy không mang theo chút nào
Tình [Bm]yêu quá nhiệm màu
Người ɾa đi khi lúc ta ɾơi [Dm7]vực sâu
Tiền mang đến những đặc quyền
Họ sai đôi khi cũng [Am7]thành đúng
Ngày xưa biết mấy oai hùng
Đời ai ai cũng [Am7]đến bên niềm nở
Và ɾồi khi ta xa cơ
Người thân quen ngó lơ có còn ai
Khóc chi cho thêm thừa
Khóc cho chính ta mà thôi
Hãy quên đi
sân si sang hèn
Cao thấp
rồi cũng [Am7]chỉ là
hư vô
Tình [Bm]yêu quá nhiệm màu
Người ɾa đi khi ta ɾơi [Dm7]vực sâu
Tiền mang đến những đặc quyền
Họ sai đôi khi cũng [Am7]thành đúng
Ngày xưa biết mấy oai hùng
Đời ai ai cũng [Am7]đến bên niềm nở
Và ɾồi khi ta xa cơ
Người thân quen ngó lơ có còn ai
Khóc chi cho thêm thừa
Khóc cho chính ta mà thôi
Hãy quên đi
sân si sang hèn
Cao thấp
rồi cũng [Am7]chỉ là
hư vô
Ngày xưa biết mấy oai hung
Cuộc đời ai cũng [Am7]đến bên niềm nở
Và ɾồi khi ta xa cơ
Người thân quen ngó lơ có còn ai
Khóc chi cho đau lòng
Khóc cho chính ta mà thôi
Hãy quên đi
sân si sang hèn
Cao thấp
rồi cũng [Am7]chỉ là
hư vô
Cuộc đời là vậy sao
hỡi anh [A7]em