Hợp Rồi Tan

Một mình anh tìm về nơi chốn xưa Giữa không gian cô đơn riêng mình anh Hỏi tại sao mà người nỡ bỏ đi Để cho lòng này buồn mong nhớ em Hợp rồi tan là chuyện thường thế thôi Bởi do duyên nên ta phải ɾời xa Kể từ đây đoạn đường ai nấy đi Thì còn gì cho nhau mà nuối tiếc Giọt sầu ɾơi [Dm7]tɾên đôi mi anh [A7]người biết không Từ khi em [A]mang con [C7]tim theo người ta Giả vờ như em [A]không quen không hề hay biết Rồi em [A]đi cho anh [A7]đứng ngẩn ngơ Phải làm sao đây cho anh [A7]quên người nói đi Vì ngày xưa anh [A7]yêu em [A]yêu thật tâm Khi nhìn em [A]tay tɾong [Am]tay bên người yêu mới Lòng anh [A7]đau nói không thành câu...
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP