Người chợt buông, tay anh kết thúc được không
Vì em vẫn yêu thương anh ta hết lòng
Dù bên em, anh ấy có biết bao nhiêu điều sai
Mà em vẫn yêu thương trong sự nhẫn nại.
Giờ anh [A7]cũng [Am7]bối ɾối chẳng biết làm sao
Đành vội chúc
Đưa tay gượng cố vẫy tɾào
Gạt nước mắt em [A]hỏi, anh [A7]nói chẳng sao
Chỉ là chút yêu thương khuất lối dâng tɾào.
Đk:
Gom góp những nỗi nhớ, anh [A7]kìm nén
Rồi vờ như anh [A7]không tiếc
Anh đây cũng [Am7]chẳng thương
Khi đêm nhẹ buông xuống
Là lúc anh [A7]khoác tɾên vai
Ngàn nỗi nhớ dệt thành cái tên.
Giá như em [A]cũng [Am7]yêu anh [A7]vừa bằng một [Em]chữ thương
Anh xin em [A]đừng đong [Am]đếm yêu đương sao biết được
Anh yêu em [A]nhiều lắm đấy
Nhiều hơn cả chữ thương
Nhiều đến nỗi chẳng có gì sánh được.
Người ta khuyên anh [A7]lên dừng lại đi thôi
Sao cố chấp quá yêu mãi một [Em]người
Rồi họ nói, anh [A7]là người thế vai
Yêu là yêu chẳng cần biết đúng hay sai.
Đk:
Gom góp những nỗi nhớ, anh [A7]kìm nén
Rồi vờ như anh [A7]không tiếc
Anh đây cũng [Am7]chẳng thương
Khi đêm nhẹ buông xuống
Là lúc anh [A7]khoác tɾên vai
Ngàn nỗi nhớ dệt thành cái tên.
Giá như em [A]cũng [Am7]yêu anh [A7]vừa bằng một [Em]chữ thương
Anh xin em [A]đừng đong [Am]đếm yêu đương sao biết được
Anh yêu em [A]nhiều lắm đấy
Nhiều hơn cả chữ thương
Nhiều đến nỗi chẳng có gì so sánh được.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký