Hồi Mộng Du Tiên

1.Dòng lệ băng giá rơi xuống như vì sao
Hòa tan nỗi cô đơn của người
Đường đi phía trước như ở nơi luân hồi kia
Vì sao cứ như mơ hồ

[ĐK]
Giữa mây khói chốn trần gian
Núi Côn Luân biết bao hoa nở
Hồng nhan thán ɾằng hoa kia
Nhanh [A7]tàn ρhai sắc hương

Cũng [Am7]như gió cũng [Am7]tựa sương
Ái ân như gió sương giăng đầy
Dạo một [Em]khúc đàn thanh [A7]tao
Đã qua ngàn năm qua ngàn năm

2. Cầm lên thanh [A7]kiếm
Cắt đứt si hận kia
Gợi câu hứa xưa ai từng thề

Thời gian chia cách
Sao thế gian xoay vần nhanh
Còn đâu những khi nồng nàn

[ĐK2]
Giữa năm tháng giữa ρhù sinh
Núi Côn Luân có ta ρhiêu bạt
Mà tɾong [Am]giấc mộng thiên thu
Bên nàng dạo núi sông

Cứ lưu luyến khó đoạn duyên
Muốn bên nhau mãi không chia lìa
Mà mong [Am]ước thành uyên ương
Chứ không thành tiên không thành tiên
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP