Nhìn cành phượng vĩ đỏ thắm sân trường, rêu phủ xanh
Ngồi nơi đây nhớ những kỷ niệm xưa trở về
Thời áo trắng ngày xưa ngây thơ.
Một khi ta rời xa trường mến yêu
Không bao giờ quên lời thầy cô luôn luôn theo ta mãi mãi.
Đến bây giờ tɾong [Am]tim vẫn nhớ bài giảng xưa ấm êm cuộc đời
Làm hành tɾang để cho ước mơ bay xa thật xa.
Công nuôi dưỡng nên người ngàn năm khó quên ghi nhớ suốt đời.
Ngày mai dù có bôn ba, dù có cách xa luôn luôn nhớ ơn thầy cô.