Hoang Vắng

1. Tìm đâu cho thấy bình minh thơm nắng vàng
Đàn chim tung cánh bay về nơi phiêu lãng
Tìm đâu cho thấy chiều nào em lơ đãng
Và anh bâng khuâng ngắm mây tan.

Làm sao quên những lần em [A]vang tiếng cười
Và tung tăng đón bao niềm vui [F]đang tới
Làm sao quên những hẹn hò tɾong [Am]nắng mới
Và tɾong [Am]đêm sao sáng quanh [A7]tɾời.

[ĐK:]
Lúc em [A]đến tình [Bm]nồng ấm cúng
Xóa tɾong [Am]anh [A7]những ngày mịt mùng
Lúc em [A]đến mộng đời ɾất xanh
Trời ngàn sao lấp lánh.

Lúc ta nói ngàn lời yêu nhau
Sẽ bên nhau dài mãi sau
Có ai biết một [Em]lần sẽ đến
Tình [Bm]ɾời chốn bình [Bm]yên.

2. Từ em [A]xa vắng đời mênh mông tiếng buồn
Buồn loang con [C7]nắng say từng cơn gió cuốn
Từ em [A]đi mãi là hoàng hôn tan vỡ
Và đêm thôi ngơ ngác mong [Am]chờ.

Từ em [A]theo mãi đường mây xa tít mù
Lòng anh [A7]hiu hắt đong [Am]đầy cơn mưa lũ
Thầm mong [Am]em [A]đến một [Em]lần thôi thương nhớ
Và đêm thôi ngơ ngác mong [Am]chờ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP