Hoàng Hậu Nương Nương

Ế ê ề ê ế...á a....
DONG DI DONG
Giữa nơi đô hội, khung trời nhộn nhịp trong ngày nảy ngày nay
Có ai kia tên là NƯƠNG NƯƠNG
Hằng đêm mỗi ta âm thầm cai trị “HẬU CUNG KHÔNG TƯỞNG” kia
Lạ thay, mấy ai đâu mong [Am]nghịch lòng ta

Ta vu vơ buông câu hát
Ai lặng nghe tâm tư ấy chất chứa suy ngẫm đong [Am]đầy
OM MA NI PAD ME HUM
Cho lời ca thêm thanh [A7]tú, vài dòng Phật lý xa xôi

ĐK
Người ghét, người nhạo cười, người thích, người lả lơi
Người chán, người bỏ mặc, người cay đắng
Người nói, người giãi bày, người khóc, người ỉ ôi
Người dỗi, người thinh lặng, người ca thán

ĐK:
Sợ mấy câu dông dài, sợ những lời mỉa mai
Sợ nỗi cô đơn hoài từng đêm tối
Sợ những đêm gọi mời, sợ nhất là “RƯỢU CAY”
Sợ thế gian bên ngoài toàn gian dối

Outɾo
Thì ɾa tɾần thế bấy lâu “B THA” ɾồi
Bàng hoàng chèo chống thế sự thật khó đoán
Ừ thì mọi thứ cứ tɾôi đi ngược [G]dòng
DÒNG ĐỜI NÀY TỚI ĐÂU HAY TỚI ĐÓ…
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP