Từng giọt sương đêm
Trên từng cánh hoa long lanh
Xuyên qua tia nắng ấm.
Chờ bình minh lên
Cúc vàng thắm tươi đã qua ɾồi
Một đêm bão giông.
Một đời gian nan
Nỗi đau thương chất chồng
Vùi chôn đất sâu
Trong [Am]màn đêm.
Phận đời lênh đênh
Ước mơ thanh [A7]bình
Cúc mỉm cười vươn mình
Giữa tɾời đông.
Gửi hương theo gió bay đi
Từng cánh hoa vàng
Gửi những tả tơi [Dm7]xác xơ
Của ngày xưa.
Và một [Em]ngày kia
Nơi [Dm7]chân tɾời gió lặng
Cúc vẫn nồng nàn
Khẽ dịu dàng
Thật bình yên.
Từng giọt sương đêm
Trên từng cánh hoa long [Am]lanh
Xuyên qua tia nắng ấm.
Chờ bình minh lên
Cúc vàng thắm tươi [Dm7]đã qua ɾồi
Một đêm bão giông.
Một đời gian nan
Nỗi đau thương chất chồng
Vùi chôn đất sâu
Trong [Am]màn đêm.
Phận đời lênh đênh
Ước mơ thanh [A7]bình
Cúc mỉm cười vươn mình
Giữa tɾời đông.
Gửi hương theo gió bay đi
Từng cánh hoa vàng
Gửi những tả tơi [Dm7]xác xơ
Của ngày xưa.
Và một [Em]ngày kia
Nơi [Dm7]chân tɾời gió lặng
Cúc vẫn nồng nàn
Khẽ dịu dàng
Thật bình yên.
Gửi hương theo gió bay đi
Từng cánh hoa vàng
Gửi những tả tơi [Dm7]xác xơ
Của ngày xưa.
Và một [Em]ngày kia
Nơi [Dm7]chân tɾời gió lặng
Cúc vẫn nồng nàn
Khẽ dịu dàng
Thật bình yên.
Cúc vẫn nồng nàn
Khẽ dịu dàng
Thật bình yên.