Hãy Mang Đến Những Mùa Xuân

Chiều nay xuân đã về, sao nghe lặng lẽ cô đơn
Trống vắng một mình, anh nhớ em, em hỡi
Chẳng lẽ như những cơn mưa nhạt nhoà buồn thương phôi pha
Gió xuân mang theo tình ta.
Đến với anh [A7]cho dù ρhút giây nhẹ thoáng tɾong [Am]
Mãi mãi em [A]là nỗi nhớ mong, em [A]hỡi
Hè vắng thu nhớ đông sang lạnh lùng, mùa xuân đang đến
Là lúc anh [A7]hát câu tình [Bm]ca.
[ĐK:]
Hãy mang đến những mùa xuân cho anh [A7]em [A]ơi [Dm7]
Để khi tia nắng đong [Am]đưa cành mai long [Am]lanh [A7]hơi [Dm7]sương
Thì lũ chim hót vang mãi, những câu tình [Bm]ca yêu nhau tha thiết
Người chờ người bao giờ, để thêm thương nhớ.
Hãy mang đến những mùa xuân cho anh [A7]em [A]ơi [Dm7]
Để anh [A7]không thấy cô đơn chiều nay lang thang công viên
Và có em [A]đến ta đón nhau tɾong [Am]nụ hôn không gian ngây ngất
Bây giờ ta sẽ là mùa xuân.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP