Nếu sau chân ta, là vược sâu
Đồng tiền lợi danh, vốn dĩ là chốn ưu mê
Thì sau lưng tôi, vẫn có anh
Sẽ níu tay tôi, chẳng bao giờ buông
Tình nghĩa anh em, bấy lâu nay
Vốn như vậy, không bao giờ đổi thay
Khi tôi lạc lối, không còn điểm dừng
Thì anh [A7]là người níu tôi lại, cạnh bên
Thế nhân sinh, vốn vô thường
Khó tɾăm bề, đường cùng lạc lối khôn lường
Thế nói về sau, cuộc đời ta
Chỉ một [Em]mưu cầu
Có được [G]tɾi kỉ, đến lúc bạc đầu
Hết ly này, đắng hay cay
Phút giây này, mình [Bm]sẽ hào bước theo đời
Có sướng cùng chia
Có đau cùng qua...
Chúng ta là anh [A7]em!
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký