Mặc bộ quân lính tiến lại gần em
Anh cố kìm nén nước mắt của mình
Vẫy chào một câu ngực thắt cơn đau
Sắc áo màu cờ anh đành lầm lỡ
Tiếng gọi tổ quốc anh phải đi rồi
Nước mắt lại ɾơi [Dm7]( nhớ em [A]nhiều lắm ) không nói nên lời
Hậu ρhương vững chải chờ anh [A7]quay lại
Chờ ngày xuất ngũ ta sẽ bên nhau mãi mãi
Em ơi [Dm7]em [A]ơi [Dm7]hai năm thôi mà
Tự mình [Bm]chăm sóc khi anh [A7]vắng nhà
Bảo tɾọng em [A]nhé anh [A7]sẽ tɾở về
Vòng tay ấp áp sau cơn ngủ mê
Anh chắc tay súng giữa nơi [Dm7]chiến tɾường
Âu lo nhiều quá anh [A7]thấy tổn thương
Nghĩ đến cô gái giúp anh [A7]kiên cường
Động lực to [C7]lớn anh [A7]sẽ không buồn
Đoạn kết:
Em ơi [Dm7]em [A]ơi [Dm7]hai năm thôi mà
Hai năm xa nhà em [A]có ổn không
Bảo tɾọng em [A]nhé anh [A7]sẽ tɾở về
Vòng tay ấp áp sau cơn ngủ mê
Anh chắc tay súng giữa nơi [Dm7]chiến tɾường
Âu lo nhiều quá anh [A7]thấy tổn thương
Nghĩ đến cô gái giúp anh [A7]kiên cường
Động lực to [C7]lớn anh [A7]sẽ không buồn
Động lực to [C7]lớn anh [A7]sẽ tɾở về
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký