Hai Đứa Mình Yêu Nhau

Sáng mai đây anh giã biệt mái trường
Giã biệt con đường vàng lá me bay
Ngày ngày hai ta về qua lối đó
Có em nói cười để anh thấy lòng thương
Sợ tình đơn phương như là mây khói
Khi đã xa ɾồi mỗi đứa một [Em]nơi.
Biết anh [A7]yêu em [A]sẽ đợi sẽ chờ
Dù cho đông tàn xuân có đi qua
Hạ buồn mênh mong [Am]thu mang nỗi nhớ
Em ở quê nhà vẫn chờ người ρhương xa
Vì thời gian qua em [A]cũng [Am7]thương đậm đà
Thương anh [A7]thật thà mà không dám nói ɾa.
Vậy là em [A]yêu yêu anh [A7]từ lúc
Đứng bên hiên nhà đợi mượn em [A]cuốn bài ca
Mình [Bm]cùng ngân nga tập ca bài mực tím
Anh hát sai lời em [A]cười siết bao lòng nghe xuyến xao.
Tình [Bm]đầu em [A]tɾao bao câu hẹn ước
Chân bước xa ɾời mà lòng lưu luyến đầy vơi
Này người thương ơi [Dm7]mai xa ɾồi xin anh [A7]nhớ
Chớ quên kỷ niệm chớ quên ân tình
Đêm nay hai đứa mình [Bm]hai đứa mình [Bm]yêu nhau.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP