Hà Nội Mùa Lá Rụng

Hà Nội ơi thu đến rồi sao
Dòng thời gian cứ trôi êm đềm
Hoa sữa thơm nồng hòa trong gió
Con đường xưa vàng úa bóng hình ai

Tà áo trắng tha thướt trong sương
Chiều thu trôi xác xơ lá ɾụng
Từng chiếc lá từng điều day dứt
Cảm xúc tɾàn dâng lối cũ ta về

Hà Nội chiều thu sương mờ lối đi
Hà Nội chiều thu nhớ mong [Am]1 người
Hà Nội chiều thu lạc bước chân em [A]quên con [C7]đường ***

Hà Nội chiều thu cơn gió heo may
Tựa đầu khung cửa khắc khoải đợi chờ
Xào xạc bên hiên ngỡ bước chân em, mùa lá ɾụng
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP