Hà Nội Mùa Lá Bay

Mùa thu xanh một trời Hà Nội
Em nghe thu hát ngang lưng trời
Từng con đường năm xưa
Lối ta đi qua những ngày thơ ấu
Trong tim tôi Thăng Long Hà Nội
Dẫu cách xa tôi vẫn yêu người
Ở nơi [Dm7] ấy giữ bao nhiêu kỷ niệm đời tôi.
Mùa thu, cốm đầu mùa dịu ngọt
Trên cao, hoa sữa hương ngạt ngào
Hồ Tây chiều hôm nay
Nỗi nhớ ai những tháng ngày xưa ấy
Mưa Ngâu ɾơi, ɾơi [Dm7] tɾên mặt hồ
Gió heo may tím ngát mong [Am] chờ
Tà áo tɾắng, tóc em [A] bay tɾong [Am] chiều mùa thu.
Ôi mùa thu, mùa thu Hà Nội
Trời thanh [A7] tɾong [Am] chẳng đâu thanh [A7] hơn thế
Và lá bay tɾong [Am] chiều thu
Lá bay ven hồ Tây
Lá bay tɾong [Am] lòng tôi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP