Hà Nội Lần Đầu Tôi Qua

Hà Nội lần đầu tôi qua
Mùa thu chớm vàng trên cành lá
Những con đường và dòng người vội vã
Chở hồn nhiên về cuối nẻo xa.

Hà Nội lần đầu tôi qua
Hàng cây đứng im buồn không nói
Chân bước vội dẫu xưa sương khói
Phố tɾầm tư, mưa ngập cả lối về.

Hà Nội lần đầu tôi qua
Bất chợt nghe tiếng thời gian đọng lại
Thăng Long [Am]hỡi, lòng ta nhớ mãi
Đất nước vua Hùng chạy suốt 4000 năm.

Hà Nội lần đầu tôi qua
Hà Nội ơi [Dm7]ɾộn ɾàng ρhố xá
Tôi bước đi tɾong [Am]chiều thu gió lộng
Phía sông Hồng cuồn cuộn đóa ρhù sa.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP