Gửi Vầng Trăng Xưa

Cuối cùng rồi em cũng ra đi.
Bỏ lại lời dân ca, lời dân ca trôi dạt.
Bên dòng sông chiều nay ai hát
mà cánh bèo ngừng trôi, ngừng trôi.
Ơ! Cây cối đương xuân em đã xa rồi
vầng tɾăng kia nửa chìm nửa nổi.
Giọt ɾượu nào đưa người sớm tối
chạm tận lòng hư không, hư không.
Ơ! Anh vắng em [A]đời cũng [Am7]bềnh bồng.
Thấm cái lạnh chiều ba mươi [Dm7]Tết.
Nhìn vào lòng đêm tìm từng dấu vết.
Lòng chợt nghe hoa lá thầm thì.
Và vầng tɾăng xưa đang nói điều gì.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP