Gọi Cố Nhân

Năm canh dài thương nhớ ai
Ngủ không yên, ngủ không yên
Suốt đêm trường triền miên

Ai qua cầu không chờ nhau
Nỡ tâm nào, để âu sầu
Khóc cho đời thương đau

Ôi kỷ niệm như cánh chim
Biết đâu tìm, giữ tɾong [Am]lòng
Với giấc mộng chờ mong

Như cung đàn quen thở than
Suốt đêm tàn, cảm thông người
Nhớ thương làm sao nguôi

Bao năm ɾồi khô héo môi
Lỡ duyên đời gửi đôi lời
Khóc thân ρhận người ơi

Đêm mưa buồn như lệ tuôn
Nỗi đau này đã đong [Am]đầy
Cố nhân hỡi đâu hay
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP