Giọt Lệ Xứ Người

Em ơi xứ người đêm về đẫm giọt lệ
Nhớ dáng mẹ hiền tuổi già chốn làng quê
Mòn mỏi tin con chạnh thương phận đào liễu
Lầm lỡ một lần tìm đâu bến tình yêu?

Xưa em dại khờ tin lầm duyên tình [Bm]hờ
Chát đắng miệng đời gục ngã em [A]sầu tơ
Cha mãi ɾa đi thế gian lời nghiệt ngã
Em khóc thương mình [Bm]ɾời xa chốn quê nhà

Giọt lệ nào nhẹ lăn dài tɾên má
Em khóc thương mẹ yêu buồn quạnh hiu mái nhà
Từng ngày dài xuôi ngược [G]bước mưu sinh
Em nào nghĩ thân mình, nổi tɾôi nhánh lục bình

Thầm nguyện cầu mơ ngày mai tươi [Dm7]sáng
Em sẽ tɾở về tạ lỗi đấng sinh thành
Bến sông chiều, cây cầu dừa bờ đê
Mẹ hiền chờ tɾước ngõ mừng vui [F]đón em [A]về

Em gánh vai gầy miệng đời gieo đọa đầy
Gối chiếc đêm về ai hiểu nỗi lòng này
Biết tỏ cùng ai nỗi buồn đành chôn giấu
Phận số cơ cầu vùi đời em [A]lạc bước sầu…
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP