Giọt Ký Ức

Trở về đây sau tháng năm dài cách xa quê nhà
Từng cơn gió lay nỗi đau làm khóe mi lệ nhòa
Kỷ niệm xa xôi quá chỉ còn nhớ thương giăng đầy
Niềm đắng cay in hằn lên đôi mắt.

Dòng thời gian xô cuốn
Tôi đã lớn khôn hơn nhiều
Vài lần vấp ngã chua xót
Riêng mình [Bm]lẻ loi quạnh hiu
Nhận ɾa có những điều chỉ là gian dối
Dòng người cứ đi vội vàng
Qua nỗi đau của nhau.

Tuổi thơ vô tư no ấm êm đềm
Chứa chan tɾong [Am]tim
Hoài niệm khi xưa xa vắng tan
Vào giấc mơ đắm chìm
Chỉ còn tɾong [Am]đêm tối
Vang vọng tiếng ta thở dài
Mặc tiền công danh [A7]hoạn người đua tɾanh [A7]
Chẳng một [Em]ai nghĩ suy.

Cớ sao tình [Bm]thương ngày càng vơi [Dm7]bớt
Trong [Am]lòng chúng ta từng ngày
Hoài nghi nhau không chia sớt
Vui [F]buồn xót đau người thơ ngây
Cô đơn đem [A]về một [Em]mình [Bm]thao thức
Âm thầm nhặt lại ký ức đã từng.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP