Khi tình là trang giấy trắng,
ta vẽ lên bao hình thù.
Hình thù cơn mưa trong bờ mắt,
hình thù đam mê đôi tình nhân.
Nhưng đời làm cơn gió cuốn,
trang giấy bay theo định mệnh.
Ðịnh mệnh đưa em [A]xuôi tình [Bm]mới,
định mệnh cho anh [A7]nỗi buồn mang.
Ðk: Anh làm sao xóa đi ngày tháng,
cho dòng đời ấy ngừng tɾôi.
Ðể tình [Bm]yêu vẫn mang hương ngạt ngào,
khi ta đắm đuối bên nhau.
Nơi [Dm7]này niềm đau ɾớt xuống,
ôi nỗi đau không hình [Bm]thù.
Mộng đẹp năm xưa như vờn bóng,
về làm hoang vu những ngày sau.
Bên nhau, bên nhau, bên nhau.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký