Giang Hồ Tiếu

Kiếp giang hồ sống không nhà...
Một mình ta với trời xa
Ánh dương nào chiếu vai vào
Gương độc giáo lên trời cao

Chốn phong trần đã bao lần
Vượt Long Môn thoát Nhạn Môn
Ánh mặt nào khóe tuông tɾào
Ân oán sao tính giờ sao

Một thân xứng danh [A7]Nam Nhi đôi đất tɾời...
Từ Lâm an qua Tương Dương vĩnh lạc...
Cửu Dương ấy kết lên bao thận thù võ lâm...
Tiền đồ tiêu tan vì GIÃ TÂM...

Chốn 'NGAI VÀNG' quyết không màng
Được [G]hô vang cũng [Am7]chẵng ham
Tiếu giang hồ chán cơ đồ
Người xưa ấy biết bây giờ nơi [Dm7]naooo...?

Chén tiêu sầu nhấc qua đầu
Một ngụm sâu hát vài câu
Ái ân nào vẫn dâng tɾào
Ngước tɾời cao mắt nhòa ánh sao...

Cố nhân này khuất nơi [Dm7]này
Tìm nơi [Dm7]đâu biết tìm đâu
Khắp giang tân chốn đô thành
Không thấy đâu người ở đâuuu...??

Từ Minh Giáo qua Tiêu Dao về Võ Đang...
Cửu Dương ấy thân ta đâu có màng...
Lòng mong [Am]nhớ cố nhân xưa từ biệt dưới mưa...
Giờ em [A]nơi [Dm7]naooo tìm chốn naooo...??

Chén tiêu sầu nhấc qua đầu
Một ngụm sâu hát vài câu
Ái ân nào vẫn dâng tɾào
Chờ tin cố nhân về nơi [Dm7]naoooo...??

Kiếp giang hồ sống không nhà
Người đi xa ta với ta
Khắp Dương Châu chốn Phương Tường
Người xưa ấy biết giờ nơi [Dm7]naoooo
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP