Thu đi thật rồi, đông len lỏi chiếm từng góc phố
Lá úa rụng đầy theo vạt nắng tàn phai
Giọt cà phê sớm mai vương lá me bay xào xạc.
Ta uống cả một trời ngậm ngùi trong muôn vàn nuối tiếc
Thu chết thật ɾồi con [C7]đường này hôm nào em [A]ghé viếng
Nay vô tình [Bm]chân ai dẫm lên tan vỡ.
Còn đâu ngàn sắc lá khô
Còn đâu tiếng ɾu ơ ầu
Có còn ai không, có còn ai không?
Nơi [Dm7]nào mong [Am]chờ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký