Vì hỡi gom từng giọt mà thành ớ Lam Giang
Gom từng câu ví mà nên ơ Xứ Nghệ
Gom lời ru mẹ để có em giữa đời.
Chắt chiu từ ngàn năm nên trăng nước sắc
Gột nỗi buồn tằm niềm vui [F]
Và tɾôi đi những bèo bọt của đời em.
Chắt chiu từ thủơ nào, mà đậm sâu câu hát
Dịu nỗi buồn, mát niềm vui [F]và thăng hoa
Những xúc cảm của lòng em [A]ư hự ư hự hừ hư hư hứ.
Đời văng lên em [A]lắm muộn ρhiền hứ
Mà em [A]vẫn hát câu giận thương hư
Bởi em [A]là gái Nghệ, gái Nghệ uống nước dòng Lam
Hát câu ví dặm mà nên em
Sắc như dao, mềm như lụa và thuỷ chung.