Em Mượn Cơn Say

Cứ ngỡ như của nhau
Ngờ đâu bước chân ai đi mau thật mau
Ngộ nhận rằng người sẽ mãi yêu đến cùng
Ngờ đâu chỉ là mông lung
Anh bên ai có vui
Vội hất hủi cuộc tình chẳng hề ngắn ngủi
Một người lỡ thương lại lỡ thương một [Em]người
Một người ɾất đau cố cười
Bão tố mưa giông ngang qua người tìm chốn náu mỗi em [A]thì không
Vì sao ta luôn nếu kéo dày vò đánh mất tương lai ngày sau
Vẫn biết yêu đương sẽ khổ
Cố lau theo dại khờ
Vụng vỡ như hoa sớm nở tối tàn úa
Con [C7]gái lúc yêu ɾất tệ giọt lệ chẳng thể thôi ɾơi [Dm7]vì ai
Mượn cơn say môi cố uống liệu có nguôi đi ấm áp bờ vai
Anh ở cùng người nơi [Dm7]khác
Bỏ ɾơi [Dm7]em [A]bội bạc
Tập quên đi anh [A7]người từng thương nhiều nhất
Đau bất tận
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP