Em Gái Quê Mình

Thương nhau xanh ngát trường giang
Nhớ nhau qua ngõ chiên đàn
Thương em ngồi gốc thùy dương
Chờ em bước tới em hát cùng với anh.

Yêu em ra đứng hàng cau
Nhớ em ngơ ngẩn đêm dài
Thương em [A]ngồi gốc sầu đông
Sầu dâng chút lá sầu dâng ngõ hồn.

[ĐK:]
Em gái quê mình [Bm]ơi [Dm7]em [A]ɾa ρhố một [Em]mình
Mưa bay ướt tóc huyền ướt bờ vai cỏ mềm
Em có lạnh không em [A]lạnh không em.

Em gái quê mình [Bm]gót son [C7]em [A]dải nắng
Thân ngà em [A]dầm mưa em [A]tảo tần bể dâu
Ơi em [A]gái quê mình [Bm]anh [A7]nhớ em [A]anh [A7]yêu em
Như yêu câu hát hò khoan.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP