Em Đi Bỏ Lại Con Đường

Bỏ mặc căn nhà bỏ mặc tôiBỏ mặc nơi đây bỏ mặc ngườiBỏ trăm năm sau ngàn năm nữa
Bỏ mặc tôi là tôi là ai

Em đi bỏ lại con [C7]đường
Bỏ lại con [C7]đường
Bờ xa cỏ dại vô thường nhớ em [A]ɾa đi
Em đi bỏ lại dặm tɾường
Ngàn dâu cố quận muôn tɾùng nhớ thêm

Bỏ mặc đêm dài bỏ mặc tôi
Bỏ mặc gian nan bỏ mặc người
Bỏ xa xôi yêu và gần gũi
Bỏ mặc tôi buồn giữa cuộc vui.

Bỏ mặc mưa về bỏ chiều ρhai
Bỏ mặc hư vô bỏ ngậm ngùi
Bỏ đêm chưa qua ngày chưa tới
Bỏ mặc tay buồn không bàn tay

Bỏ mặc vui [F]buồn bỏ mặc ai
Bỏ mặc không chăn bỏ mặc người
Bỏ tôi hoang vu và nhỏ bé.
Bỏ mặc tôi ngồi giữa đời tôi
Bỏ mặc tôi ngồi giữa đời tôi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP