Duyên Số Cho Ta Gặp Nhau

Cố giấu nỗi đau, dặn lòng không nói
Phút cuối bên nhau nuối tiếc, giờ ta phải xa
Cố níu bước chân, nghẹn ngào chua xót
Nước mắt bồi hồi tuôn rơi, xa nhau người ơi.
Bao năm qua ta đã có những vui [F]buồn hạnh ρhúc cùng nhau
Mà giờ đây, chỉ còn mỗi ɾiêng anh [A7]nhói đau
Trong [Am]tim anh [A7]vẫn nhớ mãi, khắc sâu hình [Bm]bóng của em
Và từng đêm ngồi cô đơn tɾong [Am]căn ρhòng vắng.
[ĐK:]
Có lẽ chia tay để không lo âu
Có lẽ chia tay lệ buồn qua mau
Tại vì ai?
Vì anh [A7]đã cho em [A]nỗi đau... ù ố ô.
Có chắc xa nhau mình [Bm]vui [F]hơn không?
Có chắc xa nhau người quên anh [A7]không?
Tại vì đâu?
Vì duyên số cho ta gặp nhau.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP