Duyên Lỡ Bến Chờ

Nỗi vấn vương
Của đôi trái tim thiện lương
Chẳng xa hoa cao sang nhưng chẳng vơi thương
Nguyện cùng xây chốn thiên đường
Người vội bỏ đi ai lường
Vẫn thương bóng em khuất màn sương.

Thuyền nào đưa em [A]sang sông
Để lại những giông tố tɾong [Am]lòng
Bên này sông, nhìn bóng em [A]bước đi theo chồng
Thuyền tình [Bm]đôi ta đã lỡ
Mà sao vẫn ngày đêm thương nhớ
Ai có ngờ
Duyên chúng mình [Bm]chẳng cập bến chờ.

Đời người con [C7]gái lênh đênh
Nàng chọn lấy kiếp sống gập ghềnh
Ươm buồn đau
Nàng cất giấu khóe mi âu sầu
Buồn ρhận hồng chưa bao lâu
Nàng lại kiếm tìm nơi [Dm7]nương nấu
Trăng gối đầu
Thương tiếc mối duyên từng đậm sâu.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP