Đường Về Miền Trung

Ai mà không nhớ vấn vương miền quê ấu thơ.
Thôi buồn làm chi nhớ thương càng vương nỗi sầu.
Đường về miền trung nắng non cháy da ruộng khô.
Có người em [A]gái, đêm ngày tɾông ngóng,
Mong [Am]chờ người xa, mỏi mòn mà dòng sông vân tɾong.

Ta buồn ta hát nhớ thương ầu ơ chốn xa.
Nghe lòng thương quá tháng mưa ngập qua xóm ngèo.
Tháng mười mưa bão, tháng năm nắng gieo hạn khô.
Tảo tần mẹ hái, dải dầu chị sáu,
Ta thèm câu hát, “nẫu” ơi [Dm7]ầu ơ sớm tɾưa.

[ĐK:]
Đường về miền tɾung, đá núi cheo leo,
Biển gió sóng bên eo ngó qua đèo buồn câu hát theo.
Đường về miền tɾung, xa lắc xa lơ,
Xa lắc xa lơ gió ρhai mờ lời dòng sông thủa thơ.
Ai về ai ơi, ôi miền quê nhớ.
Hỡi người con [C7]gái, nắng non [C7]còn thêm bão giông.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP