Vòng xe về đêm vẫn còn ngập ngừng như chưa từng xa trên con phố quen
Là ngàn kỉ niệm ố hoen… cuối mặt đợi ai vậy ngọn đèn
Đợi anh ?… người ta đến rồi
Chào em , đến lúc anh đi thôi …
Nếu có đợi nhau thì hẹn kiếp sau nơi [Dm7]bình [Bm]yên còn chờ
Tiếng yêu chẳng giấu ɾồi ta giả vờ… vô tư nói nhớ
Ta lỡ cả thời thanh [A7]xuân bồng bột nhưng chẳng tiếc nuối để yêu
“Sài Gòn bao nhiêu đèn đỏ” – bao nhiêu nỗi nhớ Hạ chiều
Từng chút yếu đuối anh [A7]để lại đây chẳng cần vì ngại mà giấu
Từng chút yếu đuối là nụ cười em [A]điều anh [A7]luyến tiếc về sau
Đường một [Em]chiều và ta mãi chỉ là 2 kẻ lạc lối bước đi song [Am]song [Am]
Và chắc em [A]nghĩ vì quá cô đơn nên lúc nào đó tất cả chỉ là một [Em]chút động lòng
Đừng… đừng nói ɾằng ta đã sai
Vì ta còn chẳng định nghĩa được [G]từ “cả hai”…tình [Bm]yêu này anh [A7]để lại
Nắm tay ,chợt ôm ,lộng gió là niềm đau
Chào em, Chào anh,Tập quên chẳng tìm nhau
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký