Dưới Giời Mấy Kẻ Biết Ta

Dưới giời a ứ hời hư mấy i kẻ a biết à ra a ứ hời hư, chứ anh Hai ơi xinh i sao mà, sao khéo a khéo nên xinh a la ứ hợi hừ.
Biết là biết à ra, chỉ có mấy vùng nhà mà thôi, chứ anh Ba ơi xinh i sao mà, sao khéo a khéo nên xinh a la ứ hợi hừ.
Trong [Am]là tɾong [Am]à như sáu tỉnh mấy nghe à đà chưa a tỏ a la ứ hời hư, chứ anh [A7]Tư ơi [Dm7]xinh i sao mà, sao khéo a khéo nên xinh a la ứ hợi hừ.
Năm thành a ứ hời hư, ngoài năm thành chỉ có Bắc Ninh a ứ hời hư, chứ anh [A7]Năm ơi [Dm7]xinh i sao mà, sao khéo a khéo nên xinh a la ứ hợi hừ.
Yêu là yêu nhau, nghĩ lại mấy xuân à tình, nghề chơi [Dm7]thì Quan họ, có à tinh i mấy à tường a ứ hời hư, chứ anh [A7]Sáu ơi [Dm7]xinh i sao mà, sao khéo a khéo nên xinh a la ứ hợi hừ.
Má hồng a ứ hời hư, còn dan díu mấy tài hoa ứ hời hư, chứ anh [A7]Hai ơi [Dm7]nghe ɾa ai chả ới a em [A]mà ưng tình.
Lời thơ:
Dưới giời mấy kẻ biết ɾa,
Biết ɾa chỉ có vùng nhà mà thôi.
Trong [Am]sáu tỉnh nghe đà chưa tỏ,
Ngoài năm thành chỉ có Bắc Ninh.
Yêu nhau nghĩ lại xuân tình,
Nghề chơi [Dm7]Quan họ có tinh mới tường.
Má hồng dan díu kẻ tài hoa,
Nghe ɾa ai chả ưng tình.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP