Đừng Bỏ Anh Mà Đi

Ôm giấc mộng, giàu sang
Em đành, bỏ ra đi
Em đành, bỏ quê nhà
Lên thành thị nơi chốn xa hoa
Dưới ánh đèn nhạt nhoà
Đêm vũ trường màu hồng
Em thật là, kiêu sa.

Em lao vào cuộc chơi
Chơi [Dm7]tɾò chơi [Dm7]tɾốn tìm
Em đánh mất chính em
Nơi [Dm7]gác mộng lầu vàng
Em ước vọng thật nhiều
Em đành lòng sao em.

[ĐK:]
Nhớ ngày xưa cùng nhau mình [Bm]hẹn hò
Cùng ước nguyện sau này sẽ thành đôi
Vội ɾa đi đành quên lời hẹn thề

Nhớ ngày xưa tình [Bm]yêu thật đậm đà
Giờ em [A]là em [A]là gái thành đô
Ở quanh [A7]em [A]là nhung lụa ngọc ngà
Chớ đâu còn đâu còn thuở hàn vi.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP