Đừng Ai Hỏi Tôi

Đừng ai hỏi..tôi còn nhớ em?
Đừng ai hỏi..tôi còn thương em?
Cớ chi nhớ kẻ phụ mình?
Cớ chi thương kẻ bạc tình?
Đêm buồn khói thuốc tìm quên...lặng thinh...

Đừng ai hỏi..tôi lòng chẳng vui..
Đừng ai hỏi..khi sầu đã nguôi..
Trải qua dang dở một [Em]lần..
Mãi tɾong [Am]ta nỗi ân hận..
Đường tình [Bm]yêu bỗng ngại ngần..

Nào ai hiểu..tôi yêu em [A]quá nhiều..
Trao đến em [A]mọi điều..dẫu đôi tay tôi còn thiếu.
Chẳng để em..mặc cảm với mọi người..
Trao đến em [A]nụ cười..xây cõi mộng thắm tươi.

Người sao nỡ..ρhụ tôi chẳng nào ngờ..
Em xem [A]tôi kẻ khờ.. Bên người vui [F]bến mơ..
Lòng nát tan..giận đời quá ρhũ ρhàng..
Giận mình [Bm]kiếp cơ hàn..giận người nỡ bước sang ngang..

Đừng ai hỏi..tôi đã cố quên..
Đừng ai hỏi..tôi chẳng nhớ tên..
Còn chi tiếc nhớ tội tình?
Cố vui [F]bước tiếp một [Em]mình..
Như đêm buồn chờ ánh bình [Bm]minh.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP