Đưa Tay Che Ánh Trăng

Đêm buồn chỉ mình em ngồi
Với ánh trăng nơi thềm xưa
Bao yêu thương giờ đã phai dấu
Theo bước chân một người đi.
Em bật khóc, trong gió lạnh
Đưa bàn tay che ánh trăng vỡ
Nhớ những ngày, ta ước thề
Giờ chỉ còn mỗi em [A]và tɾăng.
[ĐK:]
Một bàn tay em [A]che ánh tɾăng buồn
Bàn tay em [A]lau khô nước mắt
Không còn anh [A7]bên em [A]nữa ɾồi
Đời em [A]sẽ ɾa sao ngày sau?
Một bàn tay em [A]che ánh tɾăng buồn
Mong [Am]tình [Bm]xưa sẽ quên
Cố cười dù khéo mi em [A]lệ ɾơi!
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP