Du Ca

Đời người như chiếc lá non
Sau bao năm lá vàng rụng rơi
Theo mưa đến nơi chân trời
Theo gió cuốn đi về đâu

Tình người sao qua mong manh
Khi thương yêu biết đường tìm đến
Khi quay lưng sao quá ơ hờ
Một đời ta vẫn mình [Bm]ta

Lòng người thật khó đoán
Tưởng ɾằng người sẽ bên ta
Nào ngờ thật đắng cay
Làm ta lao đao bên đời

Còn gì để tiếc nuối
Còn gì để sướng vui [F]
Mặt người chẳng thấy
Ôi từ nay biết về đâu

Giờ thì ta biết tin ai
Khi quanh [A7]ta dối gian đầy lối
Ta đau khi thấy cuộc đời
Lòng người còn những thờ ơ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP