Dòng sông ấy tưởng không bao giờ cạn.
Giữa hai bờ đấy ắp nước mênh mông.
Chẳng dám nghĩ lại có ngày nắng hạn.
Đáy sông ρhơi [Dm7]cát sỏi xóa mất dòng.
Anh yêu em [A]có như dòng sông ấy.
Tơi [Dm7]một [Em]ngày đừng lặng đáy sông khô.
Lại mỏi mắt nhớ một [Em]thời được [G]thấy.
Nước mênh mông đầy ắp giữa hai bờ.
Em yêu anh [A7]cũng [Am7]như dòng sông ấy.
Tới một [Em]ngày đừng lặng đáy sông khô.
Lại mỏi mắt nhớ một [Em]thời được [G]thấy.
Nước mênh mông đầy ắp giữa hai bờ.
Giữa hai bờ đấy ắp nước mênh mông.
Chẳng dám nghĩ lại có ngày nắng hạn.
Đáy sông ρhơi [Dm7]cát sỏi xóa mất dòng.
Anh yêu em [A]có như dòng sông ấy.
Tơi [Dm7]một [Em]ngày đừng lặng đáy sông khô.
Lại mỏi mắt nhớ một [Em]thời được [G]thấy.
Nước mênh mông đầy ắp giữa hai bờ.
Em yêu anh [A7]cũng [Am7]như dòng sông ấy.
Tới một [Em]ngày đừng lặng đáy sông khô.
Lại mỏi mắt nhớ một [Em]thời được [G]thấy.
Nước mênh mông đầy ắp giữa hai bờ.