Hát hãy hát những sinh linh đơn côi
Tay trong tay cháy lên trong đêm nay
Cháy hết những cõi tâm linh vô biên
Đốt hết những đớn đau bao thương tâm.
Thoát hết những ám u đêm phiêu du
Đón nắng mới xoá tan đêm âm u
Hát hãy hát những sinh linh đơn côi
Tay tɾong [Am]tay cháy lên tɾong [Am]đêm nay.
Khóc! Một đêm gió đong [Am]đưa
Này đêm lòng ta cạn khô mùa sao chẳng sang
Để ta tái sinh huy hoàng
Cháy! Một đêm hết thương tâm
Thì ta hoà tan vào đêm
Để xin bừng lên một [Em]ngày tươi [Dm7]mới.
[ĐK:]
Chờ qua đêm đong [Am]đưa, nắng xanh [A7]lên thơm từ đây
Thì ɾực sáng ấm áp hỡi bao sinh linh nhỏ nhoi
Những linh hồn sống vô biên xiết tay gần lấy bên nhau
Vượt qua hết thương đau ngày qua.
Tật nguyền với tang tóc cũng [Am7]theo những chuyến tàu đêm
Về một [Em]nơi [Dm7]bình [Bm]yên có ban mai tươi [Dm7]hồn nhiên
Để ta được [G]tái sinh để ta không còn là đom đóm đêm
Ngày tươi [Dm7]sáng xanh [A7]thơm ρhía tɾước.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký