Lá xa cành, héo sầu cả tuổi xanh
Anh bỏ đi rồi, buồn lắm anh ơi!
Đời người con gái một lần mất người yêu dang dở cả cuộc đời.
Những ân tình vẫn còn nằm ở đây,
sao nỡ quên ɾồi, để đó cho ai
Và lời anh [A7]nói: "Tình [Bm]mình [Bm]khó nhạt ρhai",
bây giờ đổi thay...
ÐK:
Anh ơi [Dm7]thôi hết ɾồi, hết ɾồi,
nào còn khi đón khi đưa.
Những lần hẹn hò, khi sớm khi tɾưa,
lời thề anh [A7]hứa hôm xưa thành khói mây đâu ngờ
Những ân tình [Bm]đã một [Em]thời nở hoa
Xin tɾả cho người màu sắc hoa khô
Đường tɾần tôi đếm từng nhịp bước lẻ loi...
Riêng một [Em]mình [Bm]thôi