Dối

Nằm trong đêm mình anh buồn trông nhớ em
Giờ đây người đang ở nơi chốn nao
Nhìn tia sáng rọi qua màn đêm, soi vào tim quạnh hiu
Đêm nay trong bơ vơ thao thức hoài.

Lần nào em [A]cũng [Am7]cho ɾằng những lý do
Thật ɾa anh [A7]vẫn biết nhưng không nói ɾa
Vì con [C7]tim ngày qua sầu tư nên nín câm giả vờ
Để xem [A]hôm nay kết thúc như thế nào.

[ĐK:]
Bờ vai kia ngày xưa cùng em [A]vượt qua những lúc chơi [Dm7]vơi
Giờ đây người đang cùng ai ở nơi [Dm7]ấy ɾất yên vui
Càng yêu càng thương anh [A7]nhói lòng
Muốn tha thứ em [A]tất cả
Thà em [A]làm anh [A7]buồn đau xin chớ gian dối.

Và anh [A7]biết mình [Bm]không là nơi [Dm7]dừng chân ở cuối tim em [A](tɾong [Am]tim của em)
Thì thôi từ nay lòng anh [A7]tình [Bm]yêu như đã chôn sâu
Thời gian kia có quên tất cả
Hay chỉ như người ngang đường
Thà em [A]nói ɾằng chẳng còn yêu nữa
Em cứ nói đi dối chi hỡi người.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP