Đợi Anh Đến Hoa Cũng Tàn

Mọi người hỏi vậy thực sự thì em vẫn đang ôm mong đợi chi?
Chờ đợi gì mà hạ, xuân, thu đi qua, đông dần tàn, chẳng ngơi nghỉ?
Vì tồn tại một khoảng trống trong trái tim em, rất cần lấp đầy
Vẫn đợi chờ một [Em]người đã mang nó đi, về đây.

Họ đều bảo ɾằng chuyện tình [Bm]này của em [A]sẽ không đi đến đâu
Người mà mình [Bm]hoài chờ mong [Am]mãi chẳng thể động lòng, em [A]biết
Chỉ kỳ vọng và thầm ước thoáng chốc anh [A7]nhớ em [A]một [Em]chút thôi
Thế nhưng anh [A7]dần dần dần dần cách xa, anh [A7]không nói một [Em]lời

Rồi những lúc thức tɾắng suốt đêm, không biết có ai ở bên cạnh em?
Buồn đau kéo đến bủa vây, không biết có ai ủi an, ôm lấy?
Nhiều tâm tư em [A]muốn sẻ chia, không biết có ai sẽ thấu hiểu đây?
Và lỡ em [A]vẫn mãi không thể quên, có khi nào vì em, anh [A7]đến?

Người ơi [Dm7]anh [A7]biết chăng?
Người có biết hay chăng?
Đợi anh [A7]đến lúc hoa tàn úa
Người ơi [Dm7]anh [A7]biết chăng?
Người có biết hay chăng?
Đợi chờ người đến khi …hoa ρhai tàn…

Họ đều bảo ɾằng chuyện tình [Bm]này của em [A]sẽ không đi đến đâu
Người mà mình [Bm]hoài chờ mong [Am]mãi chẳng thể động lòng, em [A]biết
Chỉ kỳ vọng và thầm ước thoáng chốc anh [A7]nhớ em [A]một [Em]chút thôi
Thế nhưng anh [A7]dần dần dần dần cách xa, anh [A7]không nói một [Em]lời

Rồi những lúc thức tɾắng suốt đêm, không biết có ai ở bên cạnh em?
Buồn đau… kéo đến bủa vây, không biết có ai ủi an, ôm lấy?
Nhiều tâm tư em [A]muốn sẻ chia, không biết có ai sẽ thấu hiểu đây?
Và lỡ em [A]vẫn mãi không thể quên, có khi nào vì em, anh [A7]đến?

Người ơi [Dm7]anh [A7]biết chăng?
Người có biết hay chăng?
Đợi anh [A7]đến lúc hoa tàn úa
Người ơi [Dm7]anh [A7]biết chăng?
Người có biết hay chăng?
Đợi chờ người đến khi hoa ρhai tàn…

Người ơi [Dm7]anh [A7]biết chăng?
Người có biết hay chăng?
Đợi anh [A7]đến lúc hoa tàn úa
Người ơi [Dm7]anh [A7]biết chăng?
Người có biết hay chăng?
Đợi chờ người đến khi hoa ρhai tàn…
Đợi chờ người đến khi hoa ρhai tàn.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP