Có một đêm không trăng, không sao
Các anh đi về nơi ấy.
Đêm Rào Trăng dậy sóng lấm lem bùn,
Giữa đại ngàn tiếng thét run run.
Các anh gọi ai? Mẹ cha, vợ con hay đồng đội?
Giây phút kinh hoàng sụp đổ dưới chân anh.
Phép màu mong [Am]manh, nỗi đau tuôn lệ.
Các anh [A7]đi ɾồi cả nước vẫn dõi theo.
ĐK:
Sông Bồ ơi! Có bao nhiêu thủy điện?
Rào Trăng 3 sao thảng thốt nghẹn ngào?
Người nằm xuống, đau xé lòng người ở lại.
Biết bao giờ nỗi nhớ mới nguôi ngoai?
Các anh [A7]không về, các anh [A7]không về nữa.
Cả nước gọi tên những chiến sĩ kiên cường.
Rồi cũng [Am7]qua hết những tai ương,
An lòng nhé, các anh [A7]ơi [Dm7]hãy ngủ yên!
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký