Lời 1:
Đêm cùng những vì sao tựa như rơi xuống hiên nhà
Anh và em ngồi bên cạnh nhau mà sao xa đến tận
Là do ta đã chẳng còn yêu như ban đầu
Hay là do ta đã yêu nhau quá nhiều?
Anh từng nghĩ mình [Bm]sẽ cùng nhau cho đến khi già
Em từng nghĩ chỉ cần tình [Bm]yêu ta sẽ mãi ấm êm
Nhưng giờ đây vẫn thấy nhớ em [A]dù em [A]đang ở bên
Anh dù một [Em]câu "Yêu em" chẳng thể nói ...
Đk:
Nếu như ngày đó dẫu bão giông mặc chông gai đổi dời, anh [A7]vẫn cùng em [A]tɾong [Am]tay đi qua ngày sau...
Nếu như ngày đó em [A]chẳng buông một [Em]câu ta cách ɾời, em [A]và anh [A7]chẳng khổ đau đến ngày sau...
Nếu mai này chẳng thể xóa đi tổn thương ta đã mang, anh [A7]vẫn nguyện cùng bên em [A]đi hết một [Em]đời về sau...
3 năm là quá đủ cho những đau thương một [Em]đời, anh [A7]chỉ cần em [A]vẫn ở đây ngày sau... Để ... ta lại có thể vẽ những vì sao ...
Lời 2:
Anh từng hứa mình [Bm]sẽ cùng nhau cho đến khi già...
Em từng nói sẽ chẳng ɾời xa dù cho anh [A7]có đổi thay...
Nhưng vì đâu đã khiến chính anh [A7]vội buông tay thế mà...
"Em đừng đi" câu anh [A7]lại chẳng thể nói
(Nếu như ....
.... chỉ cần em [A]vẫn ở đây...)