Đêm Cô Đơn

Đêm tháng giêng mang màu cỏ non
Trăng âu yếm những lời lụa tơ
Ấm bàn tay anh nắm bàn tay
Trong vòng đêm rất xanh rất êm
Chưa đi hết tận cùng của đêm
Đã nghe gió cất lên nồng say
Bởi nụ hôn có nữa
Đêm ɾất thực
Mà chừng không thực nữa
Như là đêm cổ tích của hai người
Đi bên em [A]sao khó thốt nên lời
Không thể biết nói được [G]gì hơn
Là đêm cỏ non [C7]đã thì thầm
Đêm tháng giêng mang màu cỏ non
Trăng âu yếm những lời lụa tơ
Ấm bàn tay anh [A7]nắm bàn tay
Trong [Am]vòng đêm ɾất xanh [A7]ɾất êm
Chưa đi hết tận cùng của đêm
Đã nghe gió cất lên nồng say
Bởi nụ hôn có nữa
Đêm ɾất thực
Mà chừng không thực nữa
Như là đêm cổ tích của hai người
Đi bên em [A]sao khó thốt nên lời
Không thể biết nói được [G]gì hơn
Là đêm cỏ non [C7]đã thì thầm
Như là đêm cổ tích của hai người
Đi bên em [A]sao khó thốt nên lời
Không thể biết nói được [G]gì hơn
Là đêm cỏ non [C7]đã thì thầm
Cỏ non [C7]đã thì thầm
Không nói được [G]gì hơn
Cỏ non [C7]đã thì thầm
Không nói được [G]gì hơn
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP