Đêm Cô Độc Thành Bữa Tối

Khói thuốc đêm đen một mình lặng thầm cô đơn trống không
Gió lướt bên tai nhè nhẹ trằn trọc xoay thân khó yên
Muốn nói câu yêu thật lòng mà sao ngại ngùng anh không nói
Giữa đêm lạnh chẳng ai chúc ngủ ngon

Ký ức xem [A]như ảo tưởng nồng nàn ta say giấc thôi
Dối tɾá thay bao lời thề đoạn tình [Bm]cảm vừa cắt đôi
Anh chưa từng quên câu nói đầu môi
Nay thật lòng anh [A7]muốn buông bỏ mà cứ không nỡ lìa xa

Vứt hết bao thương cảm để mọi tổn thương ta lãng quên
Quá khứ xưa hay hiện tại dần dà tɾôi theo tháng năm
Một thân này nhâm nhi uống vài ly, cô độc tựa bữa tối
Muốn yêu người cứ thế không nói thành câu
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP